Đầu tháng 9, khi chuẩn bị quần áo, sách vở, cặp sách, đồ dùng học tập để chuẩn bị cho con trai đón khai giảng, tự nhiên tôi thấy lòng mình xốn xang. Tôi nhớ lại những ngày khai giảng trong suốt quãng đời học sinh, đặc biệt là ngày khai giảng đầu tiên khi bước vào lớp Một, mặc dù cách đây đã khá lâu.
Nhớ lắm khi còn bé, lúc đó tôi mới chỉ 5 tuổi, cùng gia đình từ Bắc vào Nam do Bố tôi được điều động công tác tới Sở Công nghiệp Tỉnh Phú Khánh. Trong ký ức của tôi, ngày khai trường đầu tiên vào lớp 1 là kỷ niệm vô cùng đáng nhớ. Mẹ tôi đã lựa chọn cho con bộ quần áo đẹp nhất, thắt hai bím tóc thật dài, đúng kiểu trẻ con miền Bắc. Bước vào ngôi trường Phước Tiến rất rộng, những cây xà cừ, cây bàng rợp lá, quang cảnh thật đẹp, người đông ơi là đông… Không như các anh chị lớp lớn khác đã xếp hàng ngay ngắn trong sân, chúng tôi tập trung ngoài cổng trường, tay cầm những quả bóng bay đủ màu sắc. Khi tiếng trống khai trường vang lên, đó cũng là lúc các các cô giáo ra đón chúng tôi, dắt tay đi từ cổng vào. Những quả bóng bay được thả lên, lũ trẻ chúng tôi đều ngước mắt lên trời, chăm chú dõi theo những quả bóng đang trở nên nhỏ dần trên nền trời màu xanh trong vắt, băn khoăn không biết chúng sẽ bay về đâu. Tôi nghe rõ tiếng của bạn nào đó vang lên: “Ồ! Có quả đã mắc vào tán lá cây rồi!”. Và một điều tôi không bao giờ quên, đó là mình đã khóc òa vì bị một bạn con trai giật tóc và trêu “dân Bắc kỳ” …
Thời gian trôi nhanh, tôi đã lớn lên với những ký ức học trò, đặc biệt là ngày khai trường. Ngày 5 tháng 9 là một ngày đặc biệt, khi mùa hè oi ả qua đi nhường chỗ cho sự dịu dàng, thanh mát của mùa thu. Đi đâu đâu cũng thấy tiếng trống trường rộn rã, làm cho mình nhớ lại, cái thuở ban đầu cắp sách đến trường sao mà vô tư, mà thích thú. Đó là cảm xúc khi được gặp lại bạn bè, thầy cô sau một mùa hè vui chơi, nhìn lại mái trường năm trước được sửa sang để chào đón năm học mới…
Đã hơn 40 năm tôi không còn háo hức chờ đón ngày tựu trường, thay vào đó là bộn bề công việc cơ quan và gia đình. Thời gian trôi đi quá nhanh! Có lẽ điều duy nhất trong tôi còn vẹn nguyên cho đến giờ phút này, là những cảm xúc học trò trong trẻo, là những khát vọng của cô bé học trò vẫn còn trong ký ức và mỗi ngày khai giảng lại ùa về.
Nhìn ngắm những cuốn sách phẳng phiu thơm mùi giấy mới, tôi mỉm cười khi nghĩ đến ngày mai, con trai sẽ mặc áo trắng, hồ hởi cười đùa với bạn học nơi sân trường, trong làn gió mùa thu nhè nhẹ. Chúc con trai mẹ và hàng triệu triệu em học sinh có một năm học vui và bổ ích! Các con hãy tận hưởng hết mình những ngày tháng tuyệt vời của tuổi học trò, hãy như những cánh diều gom đủ gió lộng để vươn mình bay cao hơn nữa.
Tản văn: KAV
Mời Quý độc giả đón đọc Tập san Người PPJ số 07 tại link:
Ban Biên tập